Bài viết ngày:
14-03-2013 | 00:00
Ở chợ Ninh Hiệp, giá bán vải rẻ như... bèo, chỉ bằng một nửa hoặc 1/3
giá tại chợ nội thành Hà Nội. Thậm chí nhiều cửa hàng, người ta bán vải
theo ký, vượt cân lên đến 4-5 lạng cũng không thành vấn đề. Giá bán lẻ 1
m vải chun lạnh khoảng 8.000-12.000 đồng, vải bò 12.000-14.000 đồng,
loại vải đắt nhất cũng chỉ dừng lại ở 50.000 đồng dù có thể chủ hàng nói
thách gấp hai, gấp rưỡi. Mua theo cân thì 20.000-50.000 đồng/kg. Một bà
chủ sạp vải chừng 45 tuổi giải thích: "Sở dĩ vải ở đây rẻ là do lấy
được tận gốc từ Trung Quốc, qua đến Việt Nam không thuế, không má. Thỉnh
thoảng có lô hàng giá nhỉnh lên đôi chút là vì tốn tiền... làm luật".
Khách đến mua vải có đủ loại. Phần nhiều là dân buôn từ các tỉnh phía
Bắc như Thái Bình, Nam Định, đổ về lấy hàng theo kiện, chất lên cả xe
ôtô. Người mua lẻ thường là dân ở Hà Nội, Đông Anh, Gia Lâm. Nói là mua
lẻ, nhưng mỗi người cũng phải xách về mấy túi.
Bận rộn với việc... tính tiền buôn vải.
Hơn 300 cửa hàng bán vải ở làng Lành hầu hết là của dân xã Ninh Hiệp.
Người vốn ít (cỡ vài chục triệu) thì chỉ cần một khoảnh đất nhỏ 1-2 m2
bên vệ đường, người có trong tay trăm triệu đổ lên thì có cửa hàng đàng
hoàng. Nhà nào được coi là nghèo trong làng cũng phải có một sạp vải,
còn lại nhiều gia đình có tới 5-6 cửa hàng to, nhỏ nằm trong chợ. Tuấn,
một cậu bé ngồi tại sạp vải cuối chợ kể, hầu hết trẻ con trong làng này,
nếu không học hành được đều đi bán vải. Từ ông bà đến bố mẹ, chú dì của
chúng bận rộn chuyện buôn bán, đánh hàng, lựa vải, phân loại, tính
tiền... suốt ngày, vì tất cả thu nhập đều trông vào buôn vải.